Vivi

Hoa tuyết


Buồn trông hoa tuyết nở đầy
Thương con chim lạc lẻ bầy xót xa
Hoài hương hạt nắng quê cha
Chìm sâu vô cảm, lệ nhoà đau thương


Bước lìa quê, bước đoạn trường
Như rừng tuyết phủ thê lương mây hàn
Đêm đêm tiếng Quốc vọng than
Cuối bờ viễn xứ hai hàng châu rơi


Cố hương ơi ! Đã bao đời
Máu xương xây đắp, tơi bời hôm nay
Nam Quan, hải đảo đắng cay
Rừng xanh khóc hận, đọa đày mồ cha


Ai về thăm, gò Đống Đa
Cho xin gửi giọt lệ pha bạc đầu
Nhặt hoa tuyết rụng rầu rầu
Kết vòng tang trắng, bể dâu tang cài !


Vivi
Norway 15.12/2010

Được bạn: vdn 16.12.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Hoa tuyết"