PEARL

Tím Đợi Chờ






Em yêu màu tím Bằng Lăng
Yêu luôn cái thuở tròn trăng tóc thề.
Con đường hai lượt đi về
Bằng Lăng lúng liếng, say mê cõi lòng.

Để rồi một sáng tươi hồng
Nhận cành hoa tím nghe nồng ấm tim.
Để rồi thức giấc nửa đêm
Nhớ người trao tặng càng thêm nặng tình.

Bao năm quay gót đăng trình
Nẻo đời trăm ngả, bóng hình vẫn nguyên.
Bằng Lăng nay dáng đứng nghiêng
Lá cành xơ xác - lòng miên man buồn.

Người đi có nhớ cội nguồn?
Nhớ dòng sông cũ, chiếc xuồng thuở xưa?
Nhớ màu áo tím tiễn đưa
Trời đang nắng đẹp mà mưa mắt huyền.

Hẹn ước với khách thuyền quyên
Anh hào đi mãi - viết thiên đợi chờ.
Cánh Bằng Lăng tím rụng rơi
Tóc mây sương nhuộm qua thời thanh xuân.

Bằng Lăng tím biếc lưng chừng
Tình em gái nhỏ rưng rưng cõi chờ.

PEARL

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 24 tháng 11 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Tím Đợi Chờ"