PEARL

Đông Buồn






Ta hỏi vì sao đông lại buồn
Màn mây xám ngắt lúc chiều buông
Cây run rẩy trơ cành trụi lá
Mưa phùn giăng lối, tí tách tuôn.

Ta hỏi vì sao đông lạnh lùng
Rét choàng qua núi , da lạnh run
Muôn thú rủ nhau đi ngủ sớm
Để rừng hiu quạnh - gió rưng rưng.

Ta hỏi vì sao đông ơ thờ
Thả tuyết ngập tràn khắp muôn nơi.
Sầu đông héo trên triền heo hút
Bão tuyết về theo gió cất lời.

Ta hỏi lòng sao hoá đông rồi
Buồng tim đau nhói - máu tim nhồi
Tin yêu tan biến vào vô cực
Lạnh lẽo tâm hồn - giữa đơn côi.

PEARL

Được bạn: Thanh Vân đưa lên
vào ngày: 9 tháng 12 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Đông Buồn"