PEARL

Bến Cũ






Ta đứng nơi này lặng ngắm sông
Cảnh cũ lạ - quen ngổn ngang lòng
Nước cũng bâng khuâng như người vậy
Ngập ngừng uốn lượn sóng giữa dòng.

Lần cuối qua sông - mấy mươi năm
Bến đón ta - cái tuổi hai lăm
Nón lá nghiêng che làn da mịn
Duyên dáng nụ cười - sáng trăng rằm.

Người đứng cạnh ta thuở xa xưa
Trên chuyến đò ngang lúc giữa trưa
Lặng lẽ nhìn theo làn nước chảy
Chẳng nói một lời - thốt với thưa.

Ta - người lặng lẽ bên đời nhau
Dòng sông nằm đợi đợt sóng trào
Ta chờ người trao lời nguyện ước
Mòn mỏi bên bờ lở - nghẹn ngào!

Rồi ngày thu đến - lá thu bay
Thay áo tím - ta vắt trâm cài
Bỏ lại dòng sông và bến cũ
Người trách ta rằng - sao đổi thay?

Trở lại bến xưa - kỷ niệm về
Người ở phương nào - có nhiêu khê
Như ta đã từng - khi cất bước
Thoáng chút chạnh lòng - sông vỗ về.

PEARL

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 4 tháng 5 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Bến Cũ"