Băng Nguyệt

Trả anh một giấc mộng thường

Cho người những phút cười vui
Mặc tôi rời rạc tả tơi -hồn sầu
Chữ đời là vậy đó sao?
Rượu say mặc những niềm đau cứ đầy
Em về hồn chẳng đổi thay
Mà thân xác lắm đọa đày -tang thương
Trả anh một giấc mộng thường
Tình xưa tinh khiết chưa vương -âu sầu
Đường xưa giờ biết ở đâu?
Để mà về lại đoạn đầu..nhớ nhung
Lỡ xa -cách biệt ngàn trùng
Đợi chờ chi nữa -mấy vùng trời xa
Mong người, người hãy -quên ta
Bến bờ hạnh phúc sớm mà thành đôi
Riêng tôi chìm khuất lâu rồi
Đường xưa xóa dấu chân tôi -nhạt nhòa...!!!

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Trả anh một giấc mộng thường"