Sương Anh

Thu Buồn

Rặng liễu chơ vơ đón gió lùa
Lá vàng rơi rụng cành trơ lá
Đìu hiu cảnh vật buồn khôn tả
Vườn vắng nhà không một tiếng cười
 
Một ngôi sao lạ hiện chân trời
Có lẽ là người nơi chốn đó
Điềm báo khi Thu về tiếng gió
Ngoài song réo rắc gọi tình lang
 
Gió thổi mang theo những lạnh lùng
Mây giăng sương phủ mờ nhân ảnh
Trời Thu mang nỗi sầu canh cánh
Cô phụ ngậm ngùi cảnh biệt ly
*
Vô thường cõi tục nhân gian
Ở đi... đi ở... muôn vàn niềm đau
Ngậm ngùi chôn giấu nỗi sầu
Hồn cây tiễn lá... canh thâu giọt buồn.
 
Sương Anh

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 26 tháng 11 năm 2024

Bình luận về Bài thơ "Thu Buồn"