Nguyễn Trung

ở một góc đời


ở chốn xa xăm tôi còn lại
một mảnh vườn riêng, một mảnh đời
một nơi yên tĩnh cho tôi thở
nội cỏ thiên đường, một góc mơ
 
ở miền viễn xứ tôi còn lại
một khoảng trời riêng, mộng không thành
một gốc cây già nghiêng trong chậu
một tí không gian của mình tôi
 
ở tuổi cuối đời tôi còn lại
ngày tháng thênh thang, chẳng lo nhiều
một căn nhà nhỏ chốn ngoại ô
đủ rộng để chơi, bớt phải hầu
 
ở vùng yên tĩnh xa phố thị
con đường dốc nhỏ dọc bên sông
hai đứa bên nhau đi thật chậm
hạnh phúc bù cho tháng năm qua

Được bạn: Thanh Vân đưa lên
vào ngày: 24 tháng 5 năm 2024

Bình luận về Bài thơ "ở một góc đời"