Nghĩ về thầy Thích Minh Tuệ
Giã biệt gia đình, con cất bước,
Từ nay, đời hết cả sân si,
Mẹ cha đừng khóc vì con nhé!
Một lạy, con xin chẳng trở về.
Từ nay, con sống đời sương gió,
Hạt gạo người cho, đỡ đói lòng
Đêm không quán trọ, ngày không nghỉ,
Cánh đồng Phật pháp rộng mênh mông.
Mẹ cha đừng nhớ thương con nhé!
Anh chị đừng chê “đứa bất nghì”,
Cuộc đời khổ hạnh nhiều gian khó,
Con quyết lòng chọn một hướng đi!
Chỉ mong thế giới nhiều an lạc,
Người với người sống biết thương nhau,
Thân con dù có thành tro bụi,
Cũng cam lòng, chẳng tiếc gì đâu!
Con không trách người tu lạc hướng,
Tham sân si che kín cửa chùa,
Chúng sinh lạc nẻo vào mê lộ,
Nhìn cuộc đời chỉ thấy hơn thua.
Con chỉ thương dân mình nghèo khó,
Kiếm từng đồng bạc đẫm mồ hôi,
Lời kinh cầu nguyện con dâng hết,
Dâng cả yêu thương lẫn ngậm ngùi!
Từ nay, trên nẻo đường muôn dặm,
Đời con dù nắng táp mưa sa,
Một trời hạnh nguyện cao thăm thẳm,
Mãi mãi niềm tin chẳng xóa nhòa!
Lê Nguyễn
14.5.2024
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 3 tháng 6 năm 2024