Sương Anh

Tự Tình Mưa

Tháng sáu trời buồn mưa giăng ngập lối
Khiến đôi chân bị bó gối hư hao
Màu nắng lụa mong manh vì mây phủ
Chiếc ô gầy trong gió bỗng chênh chao...
 
Phố vắng em hỏi có buồn không nhỉ?
!Bởi mưa về đã chặn bước chân hoang
Nước tuôn dòng vì cơn mưa tháng sáu
Mượn câu vần thả gió gọi nắng vàng.
 
Ngoài song thưa mây đen đang phủ kín
Nhìn giọt bay ngang dọc như lưới thần
Cây lá ngoài công viên say chuếnh choáng
Mắt ai lệ dài vắn rớt xuống chân.
 
Sương Anh

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 9 tháng 6 năm 2025

Bình luận về Bài thơ "Tự Tình Mưa"