Ngày cuối năm, tôi mang hoa vào nghĩa trang thăm ba mạ. Từ ngày đưa mạ vào đây yên nghỉ, tôi vẫn vài tuần ghé qua và mang hoa tươi cho mạ, mặc dù nhiều khi tôi nghĩ nếu nói được với tôi, chắc mạ sẽ nói “Thôi đừng con, tốn tiền. Để tiền đó dồn lại gởi cho mấy chùa nuôi trẻ mồ côi hay mấy viện dưỡng lão nuôi người già cả neo đơn ở VN”, và chắc tôi sẽ cãi với mạ rằng “Không có chi. Bao nhiêu đâu! Ở đây ai cũng có hoa thì ba mạ cũng phải có hoa chứ!”.
Tôi để ý có một ngôi mộ khá đặc biệt. Đặc biệt, vì trong khi trên các tấm bia khác đều bắt đầu bằng tên tuổi của người khuất bóng, dưới là pháp danh, hay nhủ danh gì đó. Riêng mộ này bắt đầu bằng “Thi Sĩ HH” dưới mới đến tên tuổi. Tôi không biết người nằm bên dưói là ai, nhưng thi sĩ HH thì có biết. Từ lâu rồi tôi thỉnh thoảng đọc vài bài thơ của ông đăng rải rác trên các báo Việt ngữ ở đây. Ông không nổi tiếng, nhưng chắc cũng có vài bài thơ nào đó khá đặc sắc để cho tôi vẫn còn nhớ đến tên tác giả. Bặt một thời gian không thấy ông xuất hiện trên thi đàn nữa. Nghĩ là ông tạm thời không có hứng sáng tác hay bận rộn việc chi đó, đâu ngờ ông đã ra đi và vào đây làm hàng xóm với ba mạ tôi! Từ đó, mỗi lần thăm ba mạ, tôi lại đến thăm mộ và cắm một nén nhang cho ông.
Hôm nay cũng vậy, tôi mang hoa cho ba mạ và ghé qua ông như thường lệ.
Ra về, xe đã sắp vào xa lộ, bỗng cảm thấy điều gì trống vắng. Ngày mốt là Tết. Nhớ lúc nãy mộ nào cũng có hoa tươi do thân nhân đưa đến, rực rở một vùng, riêng mộ ông thi sĩ thì trơ trọi.
Chợt cảm thấy một nỗi áy náy không yên xâm chiếm tâm hồn! Tôi không đành lòng, quành xe ghé tiệm mua một chậu hoa, và trở lại nghĩa trang.
Tặng ông thi sĩ đón Xuân.
Đường về nhà lần này bỗng trở nên thảnh thơi, rộn ràng, không còn cái cảm giác trống vắng như lúc nãy nữa.Và bây giờ tôi mới thực sự cảm nhận chúa Xuân đang đến...
./.
ThaiNC
.
Nguồn: Tác giả VNthuquan.net - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 31 tháng 1 năm 2021