- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
Một chiếc xe Lexus dừng trước căn nhà nhỏ, cánh cửa xe bật mở, một người đàn ông trung niên ngoài năm mươi bước ra, ăn mặc lịch thiệp quần áo vest thẳng tấp, nhìn thoáng qua cũng biết là người giàu có, không thích hợp với khu nhà nghèo nàn này.
Ông đi đến căn nhà nhỏ xiu quẹo đó, trước mặt ông bây giờ là một cô bé chừng mười bảy tuổi, dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt lanh lợi nhưng lại hiện lên vẻ mộc mạc, đôi mắt to tròn sáng lấp lánh nhìn ông
-Cháu là Lâm Hạ Đồng đúng không?-thư ký Trương nhìn cô bé hỏi
-Vâng! Xin hỏi ông là ai vậy?-Hạ Đồng lễ phép đáp lại
-Ta là thư ký Trương của ngài chủ tịch tập đoàn Thiên Tử!-thư ký Trương nhã nhặn đáp lại
-Dạ! Cháu chào ông!- Hạ Đồng nở một nụ cười
-Ngoan lắm! Mà ta nghĩ chúng ta nên tìm chỗ ngồi nói chuyện nhỉ?
-Dạ, ông đi theo cháu.-Hạ Đồng vội vã nói, sau đó dẫn ông đi một đoạn đến một căn nhà khác, cũng không gọi là khang trang chỉ hơn căn nhà lụp xụp lúc nãy thôi
Đây là nhà tình thương của Hạ Đồng cùng bạn mình là Thi mở nên, cũng là nơi trú ẩn tạm thời của cô.
Hạ Đồng rót nước vào ly nước đẩy đến trước mặt thư ký Trương, không nhanh không chậm nói:
-Có phải ông đến vì số tiền nợ không ạ?
Thư ký Trương uống một ngụm nước cô đưa, rồi đáp:
-Không phải. Ta đến đây theo lời ngài chủ tịch có chuyện nhờ cháu!
-Nhờ cháu sao?-Hạ Đồng không khỏi ngạc nhiên hỏi
-Chỉ cần cháu làm được điều ngài chủ tịch muốn thì số tiền ba cháu nợ sẽ được trừ hết.-thư ký Trương gật đầu
-Ông cứ nói nếu cháu làm được cháu sẽ làm!-Hạ Đồng nói, trong ánh mắt hiện lên vẻ kiên định
-Ngài chủ tịch có đứa cháu cần cháu đến thuyết phục.-ông từ tốn nói
-Thuyết phục?
-Người cháu của ngài chủ tịch là một người rất có tài năng nhưng vì một lí do nên cậu ấy không những không phát huy tài năng của mình mà chỉ làm cho ngài chủ tịch thêm đau đầu, nếu trong vòng một năm cháu có thể làm cho cậu ấy tha thứ lỗi lầm của ngài thì cháu sẽ hoàn thành nhiệm vụ.-thư ký Trương từ tốn nói
-Nhưng tại sao ngài chủ tịch không làm luôn ạ?- Hạ Đồng tò mò
-Điều này cháu chưa cần biết! Chỉ cần cháu làm được là sẽ giúp ba cháu trả nợ!
-Dạ! Vậy nếu không làm được thì sao ạ?
Dù sao cô cũng phải hỏi cho chắc ăn, nếu cô không thành công thì có bị gì không nữa?
-Nếu cháu không làm được thì số tiền sẽ tăng lên phân nửa.
-Phân nửa sao?
Hạ Đồng kinh hoàng, nếu số tiền mà tăng lên phân nửa thì sao cô có khả năng trả nhưng nếu không làm thì sẽ không còn cơ hội nào nữa, đi hoặc không đi?Chọn đi Hạ Đồng.
Nhưng mà cô không có cơ hội từ chối, bởi vì số nợ ba cô thiếu tập đoàn Thiên Tử rất lớn, cho dù cô ngày đêm làm việc cũng không trả được một phần ba số nợ, còn em trai của cô nữa.
-Cháu sẽ đi!.- Hạ Đồng kiên định nói, ánh mắt trong veo như làn nước mặt hồ yên tĩnh không chút gợn sóng
-Tốt, ta rất vui khi cháu đồng ý! Đây là bản đồng cháu ký vào đi!-thư ký Trương lấy hai bản hợp đồng ra
-Vâng!
Hạ Đồng nhận hai bản hợp đồng từ tay thư ký Trương, hơi chằng chừ nhưng cô vẫn ký vào, đây là cơ hội cuối cùng, cô phải thử mới được.
-Khi nào cháu sẽ bắt đầu?-Hạ Đồng hỏi
-Ba ngày nữa ta sẽ cho người đến đón cháu.-thư ký Trương nói
-Dạ! Cháu sẽ chuẩn bị!-cô đáp
-Ừ!-thư ký Trương gật đầu đứng dậy
-Chào ông!-cô cúi người chào
Nhìn bóng của thư ký Trương lên chiếc xe Lexus chạy mất dần, Hạ Đồng khẽ thở dài, cầu mong cho quyết định lần này của cô là đúng. Ba ngày sau sẽ là một bắt đầu mới và cô nhất định sẽ thuyết phục được thiếu gia ở đó! Nhất định!
Nhưng quyết định đó của cô lại là một bước ngoặc của cô, cuộc đời cô bước sang một trang mới, làm cô không cách nào bước chân ra khỏi vòng lẩn quẩn đó được.
Chương 1
Tiến >>
Nguồn: TVE 4U
Được bạn: Mot Sach đưa lên
vào ngày: 16 tháng 4 năm 2024