Vivi

Cây mạ khô


Cánh đồng nghiêng, con suối than
Một vài bông lúa hạt vàng ngẩn ngơ
Dấu chân cỏ rối nhạt mờ
Bao năm hoang phế bơ phờ trăng soi
Bàn tay gầy, bóng lẻ loi
Vài cô thôn nữ đôi môi ngậm cười
Con đê nhỏ ngủ vô tư
Hồn nương cánh gió, thực hư mây hàn
Tiếng chim hót tiếng khô khan
Kết vài sợi nhớ miên man đêm trường
Một ít tiếc, một ít thương
Trăng treo bến đợi, vấn vương bến sầu
Cây mạ khô, trắng mái đầu
Phơi trên đồng cạn, mắt sâu đợi chờ
Vài hạt nhớ, vài hạt mơ
Hạt gieo đồng cỏ, hạt về đồng khô
Nhấp nhô hoang mộ nhấp nhô
Giữa đồng ruộng chết, nửa hồn thương đau
Vivi

Được bạn: vdn 13.3.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Cây mạ khô"