lanh.ktq

Mong...

Muốn về lại chốn ấy xa
Nơi đau đáu một nếp nhà, rất xưa
Có khóm tre vẫn bốn mùa
Già nua kẽo kẹt đong đưa sớm chiều
 
Ngoại gầy, khom dáng liêu xiêu
Chân trần tất tả, bao điều lo toan
Bàn tay chai sạn khẽ khàng
Vẫn ve vuốt ấm đêm sang lại ngày
 
Ông, thường kể chuyện, rất hay
Của thời chinh chiến Tàu - Tây, đã từng
Đôi khi con cũng ngập ngừng
Lần sờ vết sẹo, mà rưng mắt này
 
Muốn về, trưa một giấc say
Đầu hè con gió khẽ lay má bầu
Đàn gà chiêm chiếp ở đâu
Cậu Vàng lúi xúi ẳng gâu, giật mình...
 
Mẹ sề lợn, lứa con xinh
Ủn à khụt khịt, nghĩa tình chút chăm
Đêm soi gợn một bóng rằm
Có con cá chép trông trăng ngước nhìn
 
Muốn tìm vị chát, chua in...
Hằn trên đầu lưỡi, mắt lim dim cười
Khế, ổi... Vườn cổ tích, ôi
Giờ năm, giờ tháng giữa trời gió mây...
 
Mong sao, an ủi tình này
Sẽ về chuốc thoả cơn say, một đời...
 
lanh.ktq
 

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 26 tháng 11 năm 2024

Bình luận về Bài thơ "Mong..."