Ngày Xưa

BỐN TÁM NĂM DÀI!...

(Cảm hứng nhân đọc bài "Điệp khúc 48" của Đỗ Hồng...)
 
Bốn tám năm dài ai nhớ không?
Trên giòng biển lạnh nước mênh mông...
Bặm môi ghìm giữ tia nhìn cuối
Khuất bóng quê hương... lệ chảy giòng!
 
Bốn tám năm dài xa núi sông
Nhớ thương da diết giữ trong lòng!
Biển xanh chôn chặt niềm khao khát...
Lai láng trùng khơi giấc mộng hồng!
 
Bốn tám năm dài nuôi ước mơ
Niềm tin bền vững lẫn mong chờ!
Bùng lên tàn lụi bao hy vọng
Dằn vặt tâm tình đắng giọng thơ!
 
Bốn tám năm dài biệt cố hương
Ngẩn ngơ như mất dấu thiên đường!
Bầy ong vỡ tổ giờ lưu lạc...
Chí cả thôi đành gửi gió sương!
 
Bốn tám năm dài một giấc mơ!
Đời xưa mộng cũ... đã xa mờ!  
Làm sao quay ngược guồng luân chuyển
Về chốn an lành của tuổi thơ?!
 
Bốn tám năm dài cách biển xa
Qua trùng dương rộng... bóng quê nhà!
Cưu mang cả một thời xuân sắc
Thuở dấu yêu xưa... tuổi ngọc ngà!
 
24/4/2024

 

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 26 tháng 11 năm 2024

Bình luận về Bài thơ "BỐN TÁM NĂM DÀI!..."