Nguyễn Ngoạt
SỰ TÍCH HOA BÂNG KHUÂNG TÍM
Ngày xưa, ở một làng quê yên bình
Có một cô nàng rất đẹp xinh nhưng nhiều ảo tưởng
Luôn luôn tự đắc về bản thân không còn định hướng
Nghĩ rằng nhan sắc sẽ trường tồn vĩnh viễn với thời gian
Biết bao chàng trai từ khắp chốn dân gian
Xin được một lần
Nắm tay nàng đến bến bờ hạnh phúc
Nhưng tất cả đều bị nàng lạnh lùng từ chối
Để rồi cho đến lúc...
Tuổi xuân trôi qua, hoa đẹp mấy cũng phải tàn
Làm sao đời tươi mãi với thời gian
Nhan sắc phôi pha nàng trở thành cô độc
Rồi người con gái quá thì chết theo tiếng khóc
Trên nấm mộ buồn mọc lên những bông hoa
Người ta gọi "hoa bâng khuâng" trong bóng xế chiều tà
Đó là sự tích một loài hoa trên xứ sở ngàn hoa Đà Lạt
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 29 tháng 11 năm 2024