Từ Kế Tường

Đêm Thánh Vô Cùng

Lạnh rồi, thương tháng mười hai
Năm đi ngoảnh lại đường dài không em
Một người mất. Một người tìm
Phía chân trời vắng khuất chìm bóng nhau
 
Gọi em là mối tình sầu
Cho đêm thánh lễ khởi đầu mùa sương
Cành hoa trắng mộng thiên đường
Đêm Nô-en ấy, vùi hương một đời
 
Ta về vai gió tơi tời
Nghiêng vào giá buốt nửa trời mênh mông
Qua truông, đèo, dốc bềnh bồn
Chuyến xe chở hết biển, sông, núi rừng
 
Người đi tóc dạt, quay lưng
Áo trời xưa tím ngập ngừng dưới mưa
Quán đời ta nhặt âm thừa
Tay che nắng dọi, đường trưa phố gầy
 
Lạnh rồi, mới biết heo may
Nửa trời em thổi se đầy trái tim
Chuông ngân tê buốt lòng đêm
Người tan lễ sớm. Người thêm mắt chờ.
(Giáng sinh 24-12-2022) 
TỪ KẾ TƯỜNG

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 31 tháng 12 năm 2024

Bình luận về Bài thơ "Đêm Thánh Vô Cùng"