- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
1Chậm rãi mở to mắt, Vân Phi Tuyết kinh ngạc phát hiện, bản thân không chết, nàng đã bị một viên đạn bắn trúng ngực, vậy mà nàng cư nhiên còn có thể sống lại, đang mừng thầm vì nàng thấy mình thật may mắn, đột nhiên nàng nghe thấy bên cạnh phát ra những âm thanh hấp dẫn. “Ngô, ngô……….” Quay đầu lại nhìn, nàng không dám tin tưởng vào hai mắt của mình, trên giường là một nam nhân mặc hỉ phục đỏ thẫm, đang ở trên người một nữ nhân toàn thân trần trụi, mạnh mẽ vận động kịch liệt. Sắc mặt của nữ nhân phi thường hồng, nàng phát ra những âm thanh thật khiến người bên cạnh phải đỏ mặt. Chính là, nam nhân kia rất kỳ quái rồi, làm loại chuyện tình này còn mang mặt nạ, nhưng mà mặt nạ kia thật tốt nga, được làm bằng bạc, có khả năng dọa được cả ngươi chết nga. Vân Phi Tuyết cơ hồ khẳng định lại chính mình, mày đột nhiên nhíu một chút, nam nhân kia tóc đen, trên trán những sợi tóc tùy ý phiêu hạ, nữ nhân dưới thân cũng là tóc dài quá thắt lưng, còn có cái giường kia được trạm khắc thật tinh xảo, lại còn là một cái giường thật lớn nga, như thế nào như vậy? cổ kính? Chẳng lẽ bọn họ học theo cổ nhân, thật sự là biến thái. Mặc kệ hai người đó đi, nàng thử nhúc nhích thân thể mình, mới phát hiện tay của mình cư nhiên bị trói sau lưng, chân cũng bị trói, ngồi ở góc tường, nàng vừa định kêu người trên giường hỗ trợ giúp nàng cởi trói, nhưng là không thể phát ra một chút thanh âm nào cả, miệng cũng bị bịt lại rồi, trong lòng đột nhiên dâng lên một loại dự cảm bất hảo, chẳng lẽ nàng bị bọn họ bắt được, chẳng lẽ bọn họ đào thoát…………. Vân Phi Tuyết —- một phụ nữ Trung Quốc, đội trưởng đội SWAT, một năm trước nàng nhận nhiệm vụ nằm vùng, làm gián trong một băng đnagr buôn bán mà túy xuyên quốc gia, ngay tại lúc kết thúc nhiệm vụ, thân phận của nàng đột nhiên bị lộ……………… “Tuyết Nhi, ngươi thật là gián điệp?” Lão tam- người chuyên kinh doanh thuốc súng–dùng súng chỉ vào nàng, nữ nhân mà hắn thích lại là gián điệp nằm vùng, điều này làm cho hắn phải tin như thế nào đây. “Ta nói không phải, ngươi có tin sao?” Vân Phi Tuyết không có phủ nhận, bởi vì nàng biết bọn họ đã tìm hiểu được thân phận của nàng rồi, may mắn, nàng đã đưa tin tình báo đi rồi, bây giờ cho dù có chết, cũng là một cái chết quang vinh, nàng đã hoàn thành nhiệm vụ rồi. “Bính, bính.” Lúc này bên ngoài truyền đến những tiếng súng rất kịch liệt, Phi Tuyết biết đội của nàng đã tới rồi “Lão bản, chúng ta đã bị bao vây rồi, làm sao bây giờ?” Một người lo lắng chạy vào truyền tin. “Ngươi vẫn là giơ tay đầu hàng đi, có như vậy các ngươi mới được khoan hồng.” Vân Phi Tuyết khóe miệng mang theo ý cười, không sợ nguy hiểm nhìn hắn nói. “Đầu hàng? Loại sự tình đó ta không làm được, ta không sợ chết, bất quá, ta muốn ngươi cùng chết với ta.” Tam lão bản vừa dứt lời, một viên đạn đã được bắn ra……. Vân Phi Tuyết tránh không kịp, viên đạn liền lập tức bay xuyên qua ngực xuyên, thân thể chậm rãi đổ xuống, nhìn thấy đội của đang từ cửa tiến vào, khóe miệng gợi lên một chút tươi cười, chậm rãi nhắm hai mắt lại. “Đội trưởng………………………….” Vẻ mặt nhất thời hoảng hốt, nàng phục hồi lại tinh thần, qua nhiều năm huấn luyện làm cho nàng lập tức tỉnh táo lại, cẩn thận quan sát hoàn cảnh chung quanh, để phân tích sự việc. Đưa mắt nhìn lại, phòng này bố trí đều là màu đỏ, nhìn xem bốn phía đều là những đồ dùng giống thời cổ đại, không còn gì để nghi ngờ, cái này chính là rất giống với quanh cảnh động phòng của cổ đại.
Chương 1
Tiến >>
Nguồn: TVE 4U
Được bạn: Mot Sach đưa lên
vào ngày: 25 tháng 11 năm 2024