- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 110-2
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 128
Tại một khu chợ, có một thanh niên trong tuấn tú cao to, khoẻ mạnh chạy đi chạy lại trong khu chợ. Anh thanh niên được mọi người trong khu chợ yêu mến. Bởi vì anh ta hay giúp đỡ mọi người. Một phút không giúp anh ta lại thấy khó chịu. Mỗi lần anh ta giúp đều miễn phí. Thanh niên đó tên là Trương Tiểu Minh.
Vào một ngày đẹp trời như bao ngày.Một tin nhắn:
" Anh à hôm nay chúng mình đi đâu chơi nhá??"
" Ting "
Nghe tiếng ấy anh ta vội vàng lấy điện thoại và xem tin nhắn. Một hồi lại đáp:
Ok em?đi ra công viên chơi nhá??
Một hồi sau, bạn gái anh ta trả lời:
Ok anh, 6h tối nhá anh
Đọc xong tin nhắn anh ta háo hức,mong chờ. Anh ta nhìn đồng hồ thấy chưa trễ giờ
Tranh thủ đi giúp người ở chợ công việc.
Lúc này phòng anh ta rất gọn gàng ngăn nắp.Căn phòng nhỏ với những tấm bằng khen " thanh niên tốt "" Thanh niên hoà đồng" v.v....
Bước ra khỏi phòng,đi khoảng 2 mét ra tới cửa. Anh ta vội vàng chạy ra chợ với tâm trạng phấn khởi. Khi tới chợ, mọi người đều kêu Tiểu Minh qua đây giúp bác,gì,chị....
Anh ta tới từng nơi giúp đỡ không bỏ xót khu nào. Mọi người thấy anh ta giúp đỡ mọi người và thương cho anh ta nghèo khó liền quyết định mỗi người cho anh ta 100 ngàn( tiền cả năm trời giúp đỡ)
Ở đây có 10 nhà bán đồ vậy anh ta được 1000 vừa đúng lúc có hẹn với bạn gái
Anh ta nhận số tiền đó không ngại và anh ta liên tục nói cảm ơn với kiểu gà mổ thóc
Khi trời chuyển tối anh ta vội vàng hỏi giờ những người ở trong khu giờ
Một bác bán thịt heo trong cao tao khỏe mạnh trả lời:
"17h20p đó chú e à"
Anh ta hốt hoảng cấp tốc chạy về nhà" khi về nha anh ta chạy vào nhà tắm vì từ trưa tới giờ anh ta giúp nhiều người mồ hôi cũng nhiều. Vào nhà tắm anh ta cởi hết đồ và vệ sinh cơ thể. Thân hình anh ta trong vạm vỡ săn chắc, anh ta cao 1m74 với khuôn mặt khá đẹp trai với tính cách năng động hoà đồng, siêng năng.
Chuẩn bị mọi thứ xong, anh ta cùng với chiếc xe honda cũ chạy ra công viên.....
Thấy trước mắt một cô gái với bộ áo dài chuẩn Việt Nam bộ áo ấy ôm sát cơ thể cô cho anh ta thấy được một đường công thật quyến rũ vớ cặp bánh bao và mông to tròn mà nhìn trong rất căng.
Tiểu Minh liền gọi với một âm thanh lớn làm mọi người chú ý tới anh ta:
"Tiểu Mẫn " x3
Tiểu Mẫn liền quay lại và chạy đến anh ta
Khi 2 người gần chạm nhau anh ta liền một bó hoa hồng giấu sao lưng cho Tiểu Mẫn.
Tiểu Mẫn nhận lấy và nói có chúc giận, manh manh
" anh kỳ quá à, là đàn ông sao anh không tới trước. Em giận "
Nói xong Tiểu Mẫn quay ra chỗ khác.
Anh thanh niên thấy vậy liền xin lỗi và hôn lên bờ má Tiểu Mẫn và nói:
"Tại anh giúp mấy người kia nên anh đến chễ cho anh xin lỗi nha"
Nói xong anh ta gãi đầu và có chúc xấu hổ
Tiễu Mận giận nói:
" Cái tính không bao giờ thay đổi siêng năng quá!!"
Tiểu Minh nói:
"Anh siêng năng sau này cưới em làm vợ anh giúp em làm mọi việc được không nà.Kể cả việc ấy"
Nói xong anh ta cười to.
Tiễu Mẫn đỏ mặt và nói:
" được không đó sau này mà cưới không giúp em mọi việc anh đền gì cho em"
Tiểu Minh:
"Ờ..ờ vậy đi sau này anh không giúp em làm mọi việc em yêu cầu anh sẽ làm chó cho e"
Tiểu Mẫn đỏ mặt nói:
" nhớ đó nha "
Cả 2 người tâm sự xong Tiểu Minh dẫn đi ăn uống, ca hát và quay lại công viên để chào tạm biệt nhau.
Tiểu Minh chủ động nói:
" hôm vào buổi tối rất lãng mạn đó em à"
Tiểu Mẫn biết ý nói:
" đúng rồi anh ạ"
Nói xong Tiểu Mẫn nhắn mắt lại và chờ hạnh phúc tới.
Tiểu Minh tiến tới, hai bờ môi chạm nhau lưỡi bắt đầu đung đưa, hoà huyện vào nhau.
"Chụt... chụt"
Tiếng kêu của sự va chạm bờ môi
Khoảng 5p sau cả hai đã thoát khỏi cái thăng hoa và chào tạm biệt nhau ra về.
Tiểu Minh lấy xe và chạy về
" ĐÙNG!!"
Tiếng sấm vang dữ dội
"Đùng"
bỗng nhiên ở giữa đường có một anh thanh niên đang chạy xe bị sấm sét đánh chúng.
Lúc này phong cảnh toàn lửa cái xe và xác không còn nguyên.Các nội tạng trong thân xác anh thanh niên đấy có thể cho người ta nhìn thấy. Các tứ chi gần như nát. Vì vụ nổ do sấm sét đánh xuống xe qua lớn.
Anh thanh niên trong vụ nổ đấy không ai khác chính là Tiểu Minh!
Truyện văn hơi tệ do trình viết văn của mình mức trung bình và mình năm nay lớp 10
Chương 1
Tiến >>
Nguồn: TVE 4U
Được bạn: Mot Sach đưa lên
vào ngày: 23 tháng 10 năm 2024