Trong Thế Giới Của Ba

thainc

Cha con hay ngồi tâm sự vụn.

Một lần tôi hỏi lớn lên con muốn làm gì? Con nói sẽ làm một Artist.

Artist? Là họa sĩ, nhạc sĩ, hay văn sĩ? Chưa biết, nhưng chắc chắn không phải là bác sĩ, dược sĩ, hay làm cô giáo, như số đông các bé khác. Thôi cũng được, hãy làm những gì con thích, miễn là hợp khả năng, và …đủ sống.

Rồi nó hỏi lại vậy lúc nhỏ ba muốn lớn lên sẽ làm gì? Tôi nói muốn làm một phi công.

Con gật gù ra vẻ cũng không phản đối, nhưng hỏi lại “Tại sao lại phi công? Lý do nào?”

Ừ nhỉ. Tôi tự hỏi vì đâu tôi lại muốn làm phi công? Tôi biết lúc đó mình có lý do rất chính đáng, nhưng năm tháng qua không còn nhớ đó là gì.

Tôi thích lái máy bay, mộng làm phi công cho đến khi lớn lên phải đeo đôi kính cận, thì biết mình không còn cơ hội đó nữa.

Cơ hội không còn, nhưng mơ mộng thì đâu ai cấm, phải không?

Mùa hè mấy năm trước, gia đình tôi có dịp đi vacation xa, sang đến tận đảo quốc Dominican Republic bên Trung Mỹ.

Ngồi trên máy bay thấy tôi cứ nhìn qua cửa say sưa ngắm mây trời, con gái quay qua hỏi:

“Ba có thấy nàng tiên nào ngoài đó không?”

Câu hỏi của con làm tôi sực nhớ lại cái lý do tôi muốn trở thành phi công.

Lúc còn thơ ấu, lần đầu tiên tôi đọc được truyện hình đăng hàng ngày trên báo Chính Luận thời đó là truyện “Tề Thiên Đại Thánh Đại Náo Thiên Cung”. Thích lắm, nhất là lúc Tôn Ngộ Không ăn trộm đào tiên của Tây Vương Mẫu, bởi vì khúc này mới có những nàng tiên thiệt đẹp múa hát bay lượn trong vườn đào.

Tôi say mê theo dõi chuyện Tề Thiên Đại Thánh và tìn rằng ở trên thế giới tôi đang sống, thực sự có một thế giới khác gọi là Thượng giới hay Tiên cảnh. Nơi đó có Ngọc Hoàng Thượng Đế, có Phật Bà Quan Âm, Nhị Lang Thần Dương Tiễn, vv...Không xa đâu, chỉ qua khỏi những tầng mây xanh kia là sẽ tới thôi. Nhưng làm sao lên được đến đó?

Vì vậy mà tôi muốn trở thành phi công. Phải! Chỉ có làm phi công lái được máy bay mới cho tôi cơ hội vượt lên những tầng mây kia để đi đến cái thế giới đó. Để được tận mắt nhìn thấy những nàng tiên trên báo của tôi bằng xương bằng thịt đàng hoàng. Đơn giản vậy thôi.

Bỗng nhiên nhớ lại được lý do tại sao ngày xưa muốn trở thành phi công lái máy bay, tôi thích quá kể lại ngay cho con. Nó gật đầu cười thông cảm. Được mấy giây con lại quay qua hỏi: nhưng khi ba đã lớn và biết không có tiên trên trời, tại sao vẫn muốn làm phi công? Để làm gì?

Ô hay! tôi đang suy nghĩ câu trả lời. Con gái phì cười vỗ vai ba nói

- Ba khỏi cần suy nghĩ. Con biết là ba vẫn tin có tiên trên trời, phải không? Trong thế giới của ba đó.

“In your world”. Con nhấn mạnh ba chữ trên một cách thích thú.

Đúng vậy, con ạ.

Trong thế giới của ba, khi nào cũng có những nàng tiên.

Và ngay bây giờ bên cạnh,

Là cô tiên dễ thương nhứt trên đời!

./.

ThaiNC

.


Nguồn: Tác giả Vietnamthuquan.eu - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 3 tháng 5 năm 2024