Lời Phi Lộ:
Lâu rồi, tận thế kỷ trước lận, sau khi hoàn thành vài truyện ngắn, tôi manh nha ý định sẽ viết một truyện dài. Không cần phải dài lê thê mấy trăm trang như những tác giả khác, chỉ cần vừa đủ để nó… không phải truyện ngắn là vui rồi.
Đông Đô Thục Nữ ra đời. Là một truyện lịch sử võ hiệp kỳ tình lấy bối cảnh nước Việt vào thời kỳ Lê Lợi khởi nghĩa chống quân Minh.
Chỉ tiếc nó vẫn chưa phải là truyện dài như mong muốn. Chỉ là một truyện ngắn… hơi dài dài mà thôi.
Không hài lòng với kết quả, tôi để đó, dự định một ngày nào khi có đủ thời gian và cảm hứng, sẽ lấy ra thêm thắt, sửa đổi, để nó thành một truyện dài như hoài bão.
Đã ba mươi mấy năm trôi qua, nàng “Đông Đô Thục Nữ” số phận hẩm hiu chôn vùi thanh xuân trong bộ nhớ computer của người tạo ra nàng.
Đến lúc tôi nghiệm ra thôi thì… tùy duyên. Không cần phải dấu đứa con tinh thần này quá lâu, tội nghiệp nó.
Mời bạn đọc truyện ngắn hơi dài dài Đông Đô Thục Nữ.
Chương 1
"Xâm Nhập"
Từ một gò đất cao, Lý Nhân chậm rãi theo dõi chiếc kiệu mỗi lúc một tới gần. Kế hoạch chinh phục Đông Đô của quân sư Nguyễn Trãi giao phó bắt đầu từ hôm nay.
Nguyên Lý Nhân là dòng dõi tướng môn Lý gia. Sinh ra giữa lúc loạn ly, đất nước đang dưới ách cai trị ác nghiệt của nhà Minh. Sau khi trưởng thành và được cha truyền dạy tất cả sở học tổ truyền, chàng tìm về Chí Linh, nơi vị anh hùng Lê Lợi đang nằm gai nếm mật mưu đồ giải phóng đất nước để đầu quân. Là người văn võ song toàn, Lý Nhân đã tạo được nhiều chiến công cho đoàn quân áo vải. Đường đao họ Lý đã chém rụng không biết bao nhiêu đầu quân xâm lược. Binh thơ làu thông, lại thêm đức tính mẫn tiệp, chẳng bao lâu Lý đã trở thành một trong những cận tướng xuất sắc nhất của Bình Định Vương Lê Lợi. Nhiệm vụ của Lý Nhân trong nghĩa quân là huấn luyện và thi hành nhiệm vụ trinh sát. Biết mình biết ta trăm trận trăm thắng. Đó là đường lối mà quân sư Nguyễn Trãi vẫn áp dụng cho lực lượng quân sự của nghĩa quân. Do đó, trước một trận chiến quyết liệt, do thám được tình hình lực lượng và tài năng của tướng lãnh địch quân hầu như là yếu tố quyết định sự thắng bại.
Gần mười năm trời trường kỳ kháng chiến. Từ lúc sơ khai nghĩa quân còn yếu ớt, lòng dân chưa định. Người anh hùng áo vải đất Lam Sơn ba lần về Chí Linh, kiên cường chiến đấu. Đến nay hùng binh đã gồm đủ, với sự phò tá của văn thần Nguyễn Trãi, võ tướng như Lê Sát, Phạm Văn Xảo, Lý Nhân,... giờ phản công để dành lại đất nước đã điểm.
Kế hoạch hành quân được hoạch định với sự luận bàn của toàn tướng lãnh. Tất cả mọi người đều thấy rõ Đồng Quan là cửa ải khó khăn nhất cho nghĩa quân trên đường tiến về Đông Đô. Hạ được Đồng Quan, Đông Đô coi như bị mất đi một chỗ dựa hiểm yếu. Tuy nhiên, quân Tàu với sự thống lãnh của Vương Thông và Mộc Thạnh cũng hiểu như vậy nên thành Đồng Quan đang quy tụ những tinh binh nhà Minh, được huấn luyện chỉnh tề. Vương Thông đặt Vũ Thành, một tên phản quốc cầu vinh tin cẩn nhất làm Tổng Đốc tại đây. Thực ra Vũ Thành chỉ là một tên tầm thường không có tài cán, nhưng lại rất mực trung thành với nhà Minh. Vương Thông dùng hắn chỉ trên danh nghĩa "Phò Trần Diệt Hồ" mà nhà Minh rêu rao khi lấy cớ đem quân xâm lấn. Còn ngoài ra, mọi việc sưu dịch và chính trị vẫn do hắn quyết định từ Đông Đô.
Một lần nữa, đoàn trinh sát của Lý Nhân được lệnh lên đường. Nhiệm vụ của chàng lần này là xâm nhập vào dinh Tổng Đốc, thu phục lòng tin của hắn, và nhân đó do thám tình hình quân sự Đồng Quan, vẽ bản đồ phòng thủ, cũng như các yếu điểm khác. Dĩ nhiên chàng không thể trực tiếp đến dinh Vũ Thành đầu phục, vì hắn tuy ngu dốt nhưng bên cạnh vẫn còn những mưu sĩ tay sai khác. Chúng luôn luôn đề phòng gián điệp của Lê Lợi và sẽ không dễ dàng tín dụng chàng.
Lý Nhân biết được Vũ Thành có người con gái tên Quỳnh Chi, tuổi trạc đôi chín. Mẹ mất sớm nên nàng được Vũ Thành rất mực cưng chìu. Theo lệ thường, mỗi tháng vào ngày rằm, Quỳnh Chi tiểu thư về chùa Giác Long ở ngoại thành để dâng hương cho mẹ. Vì rất tin tưởng tình hình an ninh của vùng đế đô, hơn nữa Quỳnh Chi cũng không muốn xao động dân chúng khi nàng đi lễ chùa nên mỗi lần như vậy, Vũ Thành chỉ để vài tên lính hộ vệ con gái cùng ả a tỳ thân tín mà thôi. Đây là cơ hội Lý Nhân khởi đầu kế hoạch.
Nhìn sang phía bên kia, các bộ hạ của chàng đã sẵn sàng. Họ là những nghĩa quân thuộc đoàn trinh sát, đang thi hành nghĩa vụ diệt thù cứu nước. Nhưng một lát nữa đây, họ sẽ biến thành một bọn cướp núi, xông ra uy hiếp tiểu thư Quỳnh Chi đang trên đường đi lễ chùa về. Và Lý Nhân sẽ đóng vai hiệp sĩ tình cờ ra tay cứu trợ. Quen được Quỳnh Chi là chiếc cầu lý tưởng để đến với Tổng Đốc Vũ Thành.
Khi chiếc kiệu đến vừa đủ tầm, Lý Nhân khoác tay ra hiệu. Năm nghĩa quân trong trang phục dữ dằn, khí giới loang loáng, hùng hổ xông ra chận ngay giữa đường. Bốn tên quân sĩ hộ vệ hoảng hồn, bọn chúng không ngờ có ai lại cả gan chận đường tiểu thư con quan Tổng Đốc như vậy. Một tên trong bọn bặm gan quát lớn:
-Các người là ai? Định làm phản chăng?
Một nghĩa quân múa thanh đao uy hiếp và cười gằn:
-Ừ, chúng tao làm phản đây. Khôn hồn thì giao hết vàng bạc ra. Cãi lại thì liệu hồn.
-Các ngươi có biết ai ở trong kiệu không?
-Ai cũng mặc. Anh em, ta tiến lên.
Năm nghĩa quân ào ạt xông đến. Bọn lính đành cố sức chống đỡ. Nhưng vốn là những tên ôm chân giặc, chỉ quen hà hiếp dân lành, chúng làm sao đương cự được nghĩa quân đã huấn luyện kỹ càng? Chỉ trong chốc lát, cả bọn bị đánh tả tơi ôm vết thương nằm lăn dưới đất.
Một người trong nhóm tiến đến vén chiếc mành lên và cười lớn:
-Ha ha! Có hai cô bé xinh đẹp trong này. Chúng ta bắt về cho đại ca làm áp trại phu nhân.
Lý Nhân nghe rõ tiếng phụ nữ trong kiệu kêu la thất thanh. Đã đến lúc chàng ra tay hành động hoàn thành vở kịch. Tuốt thanh đao ra khỏi vỏ, Lý Nhân giục ngựa phi nhanh tới hô lớn:
-Hãy khoan!
Các nghĩa quân dừng tay lại, đợi chủ tướng tới gần và cất giọng hỏi:
-Mày là ai? Dám ngăn cản chúng tao?
Lý Nhân xuống ngựa trừng mắt:
-Giữa ban ngày dám hành hung đàn bà con gái, không coi vương pháp ra gì ư?
-Thằng oắt con, cút đi.
-Cút ư? Cút này!
Chàng phóng đao xông lại. Trận chiến lại khai diễn, khốc liệt hơn cả lần trước. Lý Nhân và các bộ hạ vừa đánh vừa quát tháo ầm ĩ để đánh lừa Quỳnh Chi trong kiệu, và cũng để qua mặt đám lính dưới đất. Qua một hồi quần thảo, các nghĩa quân đều mang thương tích, tuy không nặng lắm vì Lý Nhân đã điều chỉnh tay đao. Một màn kịch sống động mà các nghĩa quân vì nhiệm vụ trọng đai phải hy sinh đổ máu. Khi Lý Nhân kín đáo ra hiệu, năm bộ hạ của chàng bèn bỏ chạy tán loạn thoát thân.
Không thèm đuổi theo "lũ giặc cỏ", chàng đi về phía chiếc kiệu lên tiếng:
-Chúng nó chạy cả rồi, cô nương đừng lo sợ nữa.
Từ bên trong tiểu thư Quỳnh Chi vén bức rèm bước ra. Lý Nhân giật mình sững sờ trước dung mạo của nàng. Từ mấy ngày qua, chàng đã điều tra kỹ càng về sinh hoạt của con quan Tổng Đốc, và cũng đã thoáng thấy nàng từ xa. Hôm nay lần đầu tiên chạm mặt với Quỳnh Chi, chàng không khỏi ngạc nhiên trước dung nhan đài các của vị tiểu thư họ Vũ.
-Cám ơn tráng sĩ đã ra tay cứu giúp.
Quỳnh Chi cũng ngạc nhiên không kém. Lúc hai bên giao chiến, nàng khẽ lén nhìn ra và thấy một bóng trắng tung hoành giữa bọn cướp. Nay nhìn lại thì cũng chỉ là một thanh niên trẻ tuổi nho nhã. Tự nhiên trong tâm vị tiểu thư quyền quý đã sinh lòng ngưỡng mộ ân nhân.
-Cô nương ở đâu, để tôi đi báo người nhà tới đón về?
Quỳnh Chi đáp:
-Tiện thiếp họ Vũ, nhà ở...
Nói đến đây tự nhiên nàng ngập ngừng. Quan Tổng Đốc Vũ Thành cha nàng vốn chỉ là một người theo giặc, tuy ở ngôi cao, vẫn bị người đời nguyền rủa. Đóng mình trong khung ngà cửa ngọc, Quỳnh Chi cũng biết cha mình đang làm điều sai trái. Nhưng biết làm sao hơn khi phận làm con không dám luận bàn!
Giữa lúc nàng đang phân vân, một tên quân sĩ dưới đất đã mau miệng:
-Cô nương đây là Quỳnh Chi tiểu thư, ái nữ quan Tổng Đốc đó!
Lý Nhân giả vờ thất kinh, vòng tay lễ phép:
-Té ra là Tổng Đốc tiểu thư, thảo dân thật vô phép.
Quỳnh Chi khẽ liếc người thanh niên, thấy chàng lễ độ một cách thành thực, mới yên tâm. Lý Nhân nói tiếp:
-Vì bận phải lên kinh ngay, xin tiểu thư và quý thuộc hạ cứ ở đây. Thảo dân sẽ thuận đường tới dinh Tổng Đốc báo tin cho Ngài đón tiểu thư về.
Thấy Lý Nhân ngỏ ý đi ngay, Quỳnh Chi vội nói:
-Xin dừng bước. Hôm nay tiện thiếp thoát nạn cũng nhờ ơn tráng sĩ. Xin cho biết quý danh...và nếu được xin mời về dinh để cha tiện thiếp có dịp cảm tạ.
Chàng mừng thầm. Đánh lừa một người con gái như nàng quả đáng hổ thẹn nhưng ngộ biến phải tùng quyền, quốc gia và nghĩa vụ vẫn trên hết. Lý Nhân bắt buộc phải đóng tiếp vở kịch.
-Xin tiểu thư đừng quan tâm. Cứu người lúc hiểm nguy là nhiệm vụ của kẻ giang hồ. Tên thảo dân là Lý Thường... Tiểu thư, tạm biệt.
Nói xong chàng dắt con tuấn mã như đang định ra đi. Tên quân sĩ mau miệng khi nãy lại lên tiếng:
-Khoan đã...Xin ngài làm ơn thì làm cho trót. Nếu ngài bỏ đi bây giờ mà bọn giặc trở lại thì...
Quỳnh Chi nhìn ân nhân khẩn cầu. Nàng cũng nghĩ như tên quân sĩ, nhưng không tiện lên tiếng nài ép người vừa cứu mạng mình. Lý Nhân dừng lại, như không còn cách nào khác hơn.
-Nếu vậy...thảo dân xin đưa tiểu thư về.
-Đa tạ tráng sĩ.
Bọn sĩ tốt hộ vệ cũng đã băng bó cho nhau xong. Cả bọn bèn khập khiễng hộ tống tiểu thư lên đường. Lý Nhân dắt ngựa theo sau, lòng mừng khấp khởi. Bước đầu tiên của kế hoạch đã thành công mỹ mãn. Nhưng màn kế tiếp sẽ đầy dẫy gay go vì Vũ Thành và bọn giặc chung quanh đều là những tên xảo trá, không phải ngây thơ như người con gái yếu ớt này.
Chương 1
Tiến >>
Thể loai Truyện :Lịch sử võ hiệp
Nguồn: Tác giả VNthuquan.net - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 28 tháng 2 năm 2023