Vivi

Buồn đời

Vùi nón sắt cuối chiều xuân lạnh
Tiếng thở dài cô quạnh đêm sâu
Mẹ hiền quằn quại canh thâu
Khăn tang hồn liệm tơ sầu thiên thu

Hoà bình đến non mù hoen ố
Gieo hận thù máu đổ ly tan
Cửa quyền hỗn loạn hiên ngang
Bàn thờ Tổ Quốc điêu tàn đảo điên  

Đời dân Việt gông xiềng tăm tối
Ngục trần gian le lói mồ hoang
Ba mươi xuân lẻ cơ hàn
Quê hương đổ nát, lệ tràn bi ai

Đà quá rõ một loài ma quỉ
Lừa dân lương tiêu hủy giống nòi
Cúi đầu Tàu Cộng làm tôi
Đất vàng cống hiến, biển bồi cũng tiêu !

Vivi
Nauy 29.4.06

Được bạn: vdn 28.2.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Buồn đời"