- Chương 1-1
- Chương 1-2
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
Trong hoàng cung nguy nga lộng lẫy này lại có một toà cung điện vắng vẻ vô cùng khiến nó trở nên khác biệt. Trong sân viện cỏ mọc thành bụi, nửa ngày cũng không thấy một bóng người qua lại. Đại điện lại càng giống như một nhà lao với tường vây quanh và cửa lớn đều bị những bản gỗ to niêm phong bên ngoài, phía trong điện thì tối sầm.
Trong đại điện lớn như vậy, giường chiếu bàn ghế vẫn đầy đủ. Dựa vào cạnh bàn bên cửa sổ là một thân ảnh màu đen, cứ ngồi đó không hề nhúc nhích, khiến người ta lầm tưởng đó chỉ là một pho tượng.
Một lúc lâu sau, nghe được xa xa truyền tới mơ hồ tiếng động lớn ồn ào, thân ảnh kia mới động đậy đầu một chút, ngoài điện truyền đến một loạt tiếng bước chân, ngay sau đó đại điện vang lên một thanh âm sắc nhọn: “Quý phi nương nương tấn chức Hoàng quý phi, hoàng thượng mệnh nô tài đưa tới rượu và thức ăn, mời điện hạ cùng ăn mừng.”
Hộp đựng thức ăn được luồn qua ô cửa nhỏ đặc chế đi vào, mãi đến khi tiếng bước chân kia biến mất, trong điện bỗng nhiên vang lên một trận tiếng xích sắt rầm rầm, nhờ ánh trăng rọi qua cửa mới nhìn rõ người nọ dưới chân quấn đầy xích.
Cùng lúc đó là sự náo nhiệt vô thường ở Chiêu Dương cung, người trên dưới toàn cung đều ở đây vì sáng nay hoàng thượng đã hạ xuống thánh chỉ, quý phi nương nương vinh sủng không suy của bọn họ tấn chức thành Hoàng quý phi. Bên trong Chiêu Dương điện, Tương Như Nhân một thân hoa phục, có chút mệt mỏi híp mắt tựa ở mềm tháp trên, sau lưng Thanh Đông thay nàng xoa bóp vai.
Nàng tấn phong, một đạo thánh chỉ khiến nàng chịu sự chú ý của biết bao nhiêu người, về điểm này tâm tư thật đúng là không chút nào ẩn dấu, xung quanh nàng cho tới bây giờ đều là như thế chịu sự chú ý mà chưa hề ít chút nào.
Một cung nhân vội vã đi đến, sau khi hướng phía nàng hành lễ thì ở bên tai nàng nhẹ nhàng nói vài câu, Tương Như Nhân cũng không có bao nhiêu phản ứng, chậm rãi mở mắt ra, đợi được cung nhân rời đi nàng mới ngồi thẳng dậy, chỉ có bàn tay dưới tay áo ngầm nắm chặt tiết lộ một ít tâm tình của nàng. Không đợi nàng có cảm tưởng gì, ngoài phòng đã có tiếng truyền đến, “Hoàng thượng giá lâm.”
Tương Như Nhân lập tức đứng dậy, thu hồi tất cả tâm tình trên mặt, lộ ra một cái bộ dáng thong dong, cười yếu ớt nhìn thân ảnh từ cửa chậm rãi đi tới, khuất thân hành lễ, “Nô tì thỉnh an hoàng thượng.”...
Chương 1-1
Tiến >>
Nguồn: TVE 4U
Được bạn: Mot Sach đưa lên
vào ngày: 5 tháng 12 năm 2024