Z.28 - Hạ Uy Di Đáy Biển Mò Kim

người thứ tám

Lời chú thích của tác giả

Như thường lệ TÁC GIẢ trân trọng nhắc lại với BẠN ĐỌC thân mến rằng: mặc dầu dựa vào các thực tế địa lý và thời sự, những nhân vật và tình tiết trong cuốn HẠ UY DI ĐÁY BIỂN MÒ KIM chứa đựng chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng sáng tác. Do đó, nếu có sự gần gặn hoặc trùng hợp nào với sự việc xảy ra ngoài đời thì chỉ là ngẫu nhiên – ngoài ý muốn và trách nhiệm của người viết …

NGƯỜI THỨ TÁM

« Tôi không muốn cư ngụ thường trực tại Hạ uy Di vì như vậy tôi sẽ cảm thấy đời tôi quá ngắn. »

Bà THOMAS MOORER

Phu nhân Đô Đốc -Chủ tịch Bộ Tham mưu Hỗn hợp Hoa Kỳ

Vài nét về Hạ uy Di

Các nhà quảng cáo du lịch, các tiểu thuyết gia thường ca tụng Hạ uy Di là « thiên đường hạ giới ». Lời ca tụng này không có gì quá đáng.

Hạ uy Di ở cách nước ta không xa bao nhiêu, song ta chỉ biết lờ mờ. Nhiều người tưởng đó là một hòn đảo. Thật ra nó gồm nhiều hòn đảo lớn nhỏ, chạy dài khoảng 2.500 cây số trên mặt biển Thái bình dương. Có 8 đảo lớn và 24 đảo nhỏ. Dân cư sinh sống trên 7 đảo lớn là Oahu, Hạ uy Di, Mau-i, Kau-ai, Molokai, Lanai và Ni-ihau. Diện tích tổng cộng là 6.000 dặm vuông. Dân số gần 700.000. Hiện là tiểu bang thứ 50 của Hoa Kỳ.

Hạ uy Di có thể được coi là nơi hoàn toàn thích hợp cho sự an dưỡng thoải mái, khí hậu quanh năm không gay gắt, luôn luôn có mặt trời, cây cỏ nhiệt đới xanh tươi, bãi biển tuyệt đẹp. Du khách muốn môn thể thao nào cũng có như câu cá, đánh gôn, đi săn thú hoặc săn cá, lặn sâu, trượt nước, bơi thuyền, thậm chí du khách còn có thể trượt nước mát buổi sáng trên biển và trượt tuyết lạnh buổi chiều trên sườn núi cao nữa.

Mỗi đảo có một đặc tính: người ưa vui vẻ náo nhiệt đến Oahu, kẻ thèm suy tư, yên lặng thì tìm đảo Lanai. Dân địa phương rất hiếu khách và dễ thương ( dĩ nhiên phụ nữ ở đó hiếu khách và dễ thương hơn nam giới nhiều ). Họ nhiều sắc dân khác nhau: bản xứ, Nhật, Phi, Tây phương, Trung hoa, Cao ly… vậy mà họ vẫn sống với nhau hòa thuận.

Hạ uy Di được một nhà thám hiểm da trắng, đại úy James Cook khám phá năm 1778. Thoạt đầu, ông được đón tiếp linh đình, dân đảo sùng bái ông vì họ đinh ninh là hậu duệ của thần linh. Nhưng sau họ giết ông. Khi đại úy Cook đặt chân tới, quần đảo Hạ uy Di được chia thành nhiều vương quốc độc lập, chia rẽ và xung đột xảy ra thường trực và đến những năm cuối cùng của thế kỷ XVIII, vua Kamehameha thành công trong việc thống nhất đảo dần về một mối.

Nhiều cường quốc Tây phương như Anh, Nga, Pháp đều nuôi tham vọng đô hộ Hạ uy Di song đều thất bại. Nữ chúa Lihuo-kaeani trị vì lâu nhất, nhưng đến năm 1893 Hạ uy Di xin sát nhập vào Hoa Kỳ. Nguyện vọng này được thể hiện trong cuộc trưng cầu dân ý hai năm sau nhưng mãi đến năm 1959 quần đảo mới chính thức trở thành một phần lãnh thổ Mỹ.

Đảo Ni-hau mệnh danh là hòn đảo bí mật chỉ thu hút được khoảng 250 dân. Tại đó không có cảnh sát, không có tòa án, chỉ có tàu chở thư từ và đồ tiếp tế đến đảo.

Đảo Lanai hoặc còn gọi là đảo Thơm (dứa) có chừng 3.000 dân với những vườn trồng thơm mọng nước.

Đảo Molokai hoặc đảo Bạn có chừng 5.000 dân, cũng trồng toàn thơm. Tuy thiếu nước ngọt, du khách tha hồ đi trên bãi cát vàng chóe, những vườn thơm và mía xum xuê, những rặng núi hùng vĩ và khu rừng hoa nở rực rỡ, những thác nước đẹp như trong tranh vẽ cho nên dân số đông hơn với 30.000 người.

Đông hơn nữa là đảo Mau-i với 43.000 dân, đất đai phì nhiêu (vì vậy được gọi là đảo Mầu mỡ), đầy ắp khách sạn, tiệm ăn, cửa hàng mới mọc lên, cung cấp cho du khách những giờ, những phút nghỉ ngơi và hưởng thụ thần tiên.

Đảo Hạ uy Di lớn nhất (các đảo khác gộp lại chỉ bằng phân nửa diện tích) với 61.000 dân, 5 núi lửa và những vườn phong lan nổi tiếng trên thế giới. Người ta đếm được trên đảo hơn 22.000 loại phong lan khác nhau. Cách thủ phủ của đảo này mấy cây số du khách sẽ lạc vào thiên đường của hoa lan. Đi tới đi lui hàng cây số chỉ thấy lan là lan. Và gần những rừng lan dại này là một bãi biển cát đen.

Hầu hết dân số của quần đảo đều sống tập trung trên đảo Oahu. Đảo này có thể được chia làm 3 khu trên phương diện du lịch: khu thủ đô Honolulu với sự cũ mới lẫn lộn, trong đó có khu Hoa kiều, khu nghỉ ngơi với bãi biển thượng thặngWaikiki và đa số khách sạn, tiệm ăn, hộp đêm, cửa hàng tráng lệ và cực kỳ tối tân. Sau cùng là khu rừng núi Trân châu cảng nơi mà Nhật bản bất thần tấn công trong Đại chiến thứ hai kéo Hoa Kỳ vào vòng khói lửa, cũng là một thắng tích trên đảo Oahu.

Điệp viên Văn Bình Z.28 đã hoạt động trên khắp thế giới. Chàng đã lưu lại thiện đường hạ giới Hạ uy Di nhiều lần. Nhưng đây là lần đầu tiên Người thứ Tám tường thuật lại hành động xuất quỷ nhập thần của Z.28 trên đảo Hạ uy Di.

Mùi hoa phong lan dại, mùi dứa thơm, mùi mía ngọt, mùi … da thịt giai nhân … chắc chắn những mùi đặc biệt này sẽ giúp bạn đọc tạm quên cuộc sống thực tế phũ phàng…

Sở dĩ Văn Bình học nghề thợ lặn cũng vì đàn bà. Nàng đẹp và đa tình kinh khủng, song không ai bén mảng được tới chân nàng vì mỗi khi cậu nào buông lời ong bướm là nàng mặc đồ lặn, lái ca nô ra ngoài khơi, nhảy xuống nước. Thiên hạ hỏi tại sao thì nàng đáp:

-Lặn sâu dưới biển giúp tôi quên được cuộc sống tầm thường trên mặt đất với những người đàn ông tầm thường…

(Trích « Điệp viên áo tím », tiểu thuyết Z.28 của Người thứ Tám).

Lời chú thích của tác giả

Tiến >>

Đánh máy: Trần datrau2022
Nguồn: TranDaTrau- VNthuquan.net - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 5 tháng 4 năm 2022