Huyền Lâm

Bóng Xưa

Mây che nắng rớt ngập ngừng
Rơi lên bóng lạ ngỡ từng quen xưa
Bâng khuâng thoáng ngọn gió lùa
Mang hưong phấn cũ mới vừa hình như

Từ khi nói tiếng tạ từ
Bao nhiêu mộng cũ bây chừ đã xa
Con đường độc bước mình ta
Thương yêu ngày nọ giờ là cố nhân

Hợp tan , tan hợp bao lần
Cuộc vui chưa trọn đã phân cách rồi
Vành môi chưa thắm nụ cười 
Đã nghe hai tiếng ngậm ngùi chia tay

Nỉ non tiếng dế canh dài
Nghe trong tiềm thức hoang hoài tiếng ca
Gợi buồn dư ảnh ngày qua
Mùi hương phấn cũ nhạt nhòa nhớ thưong

Thân trơ đứng giữa con đường
Đêm ôm giấc mộng miên trường hắt hiu
Nắng không xanh nỗi lòng chiều 
Thôi xin gởi lại những điều ...Ta, Em . 

Huyền Lâm ..

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 11 tháng 7 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Bóng Xưa"