Mỹ Trinh

Thương Niềm Vụng Dại

Gom vụng dại kết thành vần thơ ái
Những hạt buồn lóng lánh những vùng đêm
Người mang cho ta diễm ảo êm đềm
Những đêm mộng vói tay quơ tìm kiếm

Người vẫn đó âm còn vang đâu đó
Thương ghét chi mà vụng vỡ xoay vòng
Trăm lần qua tìm được một khoảng không
Mà đầy ấp nụ cười trong tim nhỏ

Ngày qua ngày mình làm quen với gió
Cũng thì thầm ngọn cỏ hát mây xanh
Ngày qua ngày chờ hoàng hôn ráng đỏ
Lần lượt về đoàn tụ những giấc mơ

Vẫn ai đó tìm trao niềm vui nhỏ
Vụng dại ngồi nghe câu chuyện bâng quơ
Tập làm quen miền dư âm đọng lại
Chẳng còn xa dù cát bụi mịt mờ

Từng vụn vỡ kết lên mùa thân ái
Tình hiện thân từ một thuở còn nguyên
Như đã nhận niềm vui cả lụy phiền
Thương vụng dại vẫn còn hoài mơ ước

Mỹ Trinh

Được bạn: vdn 30.12.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Thương Niềm Vụng Dại"