Băng Nguyệt

Khắt khe chi với chính mình

Anh lớn hơn em -cái tuổi đời
Mà hồn hạn hẹp.. cỡ em thôi
Cũng vừa nỗi nhớ và phiền muộn
Khi biết nhớ nhung hoặc yêu rồi

Chắc nợ gì nhau -nên em đến
Khi anh trần tục đã nửa đời
Vấn vương duyên cũ -ta hạnh ngộ
Buồn chi khi đã phải xa rồi

Thơ chỉ là thơ..tình mộng ảo
Câu chào bỏ lỡ -bước chân qua
Nhìn nhau ngần ngại..thiên tạo hóa
Nhưng người -chắc hiểu được lòng ta

Khắt khe chi với điều khác biệt
Tâm hồn --người sống -có nhiêu thôi
Hãy dệt thêm nữa -điều tha thiết
Góc nhỏ hồn em...mai nở rồi...!

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Khắt khe chi với chính mình"