Nahoku

Bốn Sáu Năm






Ngoảnh mặt đã bốn sáu năm
Thời gian hay vết dao bằm không quên
Tưởng rằng quá khứ nằm yên
Mỗi khi hồi tưởng, ngả nghiêng khóc cười.

Quê hương bom đạn tơi bời
Nhà tan cửa nát, người người khóc than
Chung quanh người chít khăn tang
Đâu đâu cũng thấy sầu lan tím trời.

Tuổi xuân khép lại một đời
Lao vào binh lửa ngút ngời máu xương
Một phần da thịt bi thương
Gửi cho đất Mẹ khóc thương dân tình.

Ai xui phận nước điêu linh
Ai khơi binh lửa đệ huynh dứt tình
Nhà thờ , chùa miếu, tổ đình
Tan tành đổ nát, oằn mình thương đau.

Một thời củi quế gạo châu
Một thời đói kém, gục đầu xót xa
Từng lời cầu khẩn thiết tha
Từng đoàn lũ lượt xa nhà, rời quê.

Người vượt biển, kẻ rừng mê
Người đi tứ xứ, kẻ về biển sâu
Bốn sáu năm mãi cơ cầu
Vết đau vẫn cứa nát nhầu tâm can.

April, 29/2021

Được bạn: Thanh Vân đưa lên
vào ngày: 5 tháng 5 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Bốn Sáu Năm"