LangthangBNN

Mưa Xa



nhớ mùa xưa cao nguyên mưa rơi
mờ mịt mưa giăng trắng núi đồi
em đến một chiều mưa bỗng tạnh
phố nhỏ vàng tia nắng hiếm hoi

tạnh mưa tôi biết lấy chi đền
không sợi mưa nào vương tóc em
cho tôi nhen lửa em hong tóc
nũng nịu cười khoe lúm đồng tiền

từ đó hồn tôi đầy mộng mị
bập bồng bong bóng vỡ chiều mưa
từ đó em là cơn mưa nhỏ
ướt đẫm miền hoa bướm dại khờ...

***
chiều nay mưa lạc trời viễn xứ
xa núi đồi xa thăm thẳm cội nguồn
mưa giăng trắng biển hoàng hôn
giọt thơ rơi trắng mảnh hồn lãng du


Bondi Beach, Sydney một chiều mưa 2012,

 

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 10 tháng 9 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "Mưa Xa"