LangThangBNN

ÁNH SAO ĐÊM






trăng muộn ngàn sao lấp láy cười
cuối mùa Ô Thước biệt tăm hơi
Ngân Thương hờ hững phơi dòng cạn
bỏ mặc chàng Ngưu nhặt cỏ trời

Chức Nữ thôi còn dệt tứ thân
bãi dâu lớp lớp ngói lên tầng
thương con đò thủy chung rạn vỡ
bến lở bến bồi có bâng khuâng

đường mây lối gió rẽ đôi
đêm hoang cuộn ánh sao trời dệt thơ
dâu còn xanh biếc bãi mơ
Ngưu Lang Chức Nữ còn chờ mùa ngâu

nép mảnh hồn quê dưới chân mây
tìm trong cổ tích cuộc sum vầy
đêm đen lặng lẽ miền lưu lạc
nhớ thuở lập lòe đom đóm bay...

một nét sao băng vẽ ngang trời
ước nguyện tan vào cõi chơi vơi
bao giờ sao sáng thêm lần nữa
rọi xuống nhân gian một nụ cười...

Sydney, 30 09 2021
Xichlo-LtBNN

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 9 tháng 12 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "ÁNH SAO ĐÊM"