Sgecstasy

VƯỜN KÝ ỨC



Tình trĩu nặng trong vườn ký ức
Trái mộng sầu tỉnh thức còn đây
Chiều rơi vạt nắng cuối ngày
Nhuộm màu cỏ úa hàng cây lá vàng


Làm sao lấp đầy hồn khoảng trống
Thổi ngang trời lồng lộng gió đông
Mắt nhìn chỉ thấy mênh mông
Lạc vùng tâm bão hư không gọi người


Viên sỏi nhỏ làm chân đau nhói
Ta lặng thầm tự hỏi vì đâu
Tình yêu nào có cơ cầu
Mà sao tóc bỗng bạc đầu nỗi đau


Theo dòng nước sông êm đềm chảy
Trôi giữa đời nhẹ hẫng mây bay
Trái tim sao nặng thế nầy
Đọc câu buông xả lòng lây lất buồn

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 19 tháng 1 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "VƯỜN KÝ ỨC"