nguyenngoat

LÒNG ĐÊM




Đêm hoang
Nhớ bóng đại dương
Xa xôi sóng vỗ
Người thương nơi nào
Tôi theo cánh sóng lao xao
Vượt qua sầu khổ đổ ào vần thơ
Hỏi trăng
Trăng khuất bao giờ
Còn mây giăng lạnh bến bờ xa xôi
Hỏi sông
Sông đã đi rồi
Hương Giang đêm lạnh
Thuyền trôi chốn nào
Tôi về hỏi giấc chiêm bao
Quên nhau mà cứ
Khó sao thế này
Lạnh hoang
Tay nắm bàn tay
Giật mình
Nghĩ đến 
Tháng ngày đi hoang
Rượu tràn .Thơ cũng lệ tràn
Pha nguồn cảm xúc dở dang trao người


 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 26 tháng 1 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "LÒNG ĐÊM"