Hmhiennhan

Bến Xuân không lời hẹn





Còn một chút gì để nhớ không em,
Bóng trăng xưa đợi ta đứng ngoài thềm.
Hoa vẫn nở tỏa hương thơm đầu hẻm,
Hương hoa trộn hòa trên mái tóc em.

Tiếc làm sao chuỗi ngày tháng ấm êm,
Thời gian, không gian dường như hẹp lại ?
Ta thường gặp nhau những chiều thứ bảy
Để sóng biển tình vây hãm suốt đêm

Trong vòng ôm điều dưỡng rất dịu mềm,
Em đóng dấu lên người anh mấy chỗ.
Những nụ hôn môi ngọt ngào bù lỗ,
Thành di sản trọn đời anh khó quên.

Dẫu bây giờ tình cảm hơi chênh vênh,
Đạo và đời khập khiễng chia hai hướng
Anh vẫn chờ em trước cửa thiên đường,
Đón mùa xuân hồng không cần lời hẹn...


 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 6 tháng 1 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Bến Xuân không lời hẹn"