Hmhiennhan

Nhớ công ơn Mẹ




Chợ chiều mua bán lưa thưa,
Trời vừa sập tối ,gió mưa bất ngờ.
Người qua kẻ lại hững hờ,
Kiếm đồng bạc lẻ bây giờ khó ghê!
 
Bóng đen che phủ đường quê,
Mẹ ơi! sao vẫn chưa về cùng con?
Dẫu cho chân cứng đá mòn,
Cánh cò lặn lội héo hon kiếp người.
 
Nghèo làm ướt đẫm nụ cười,
Ướt dòng nước mắt lổ lời phù du.
Đời Mẹ như ánh trăng lu,
Vì con chịu khổ ,lời ru não nề.
 
Hoa cau rụng trắng triền đê
Ngày Mẹ qua khỏi sông mê vĩnh hằng,
Con còn vướng víu nợ trần,
Ơn Mẹ chắc trả mãn phần kiếp sau

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 22 tháng 8 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Nhớ công ơn Mẹ"