mayngan

Chiều Mưa Xưa



Hạt mưa rơi rụng nỗi niềm
Hạt thưong hạt nhớ rụng thềm hoa xưa
Nhớ chăng ngày ấy chiều mưa
Đóa hồng kết nụ thắm bờ môi ai
Hạt mưa chất chứa tháng ngày.
Làm sao quên được bờ vai năm nào.
Ngập ngừng dưới mái hiên trao.
Cả mùa xuân mộng ước sao mưa hoài.
Hạt mưa tí tách một đời.
Trôi bao cánh phượng thắm thời hoa niên.
Tim hồng nhịp tiếng thời gian.
Reo vang tiềm thức tình trần không quên.
Ngày xưa dõi bước chân tiên
Tình rơi theo dáng huyền quên lối về
Vạn đóa hồng trải đường mê
Ơn đời duyên phận đi về có nhau.
Sông thương đã bắc nhịp cầu.
Đường trần ý hợp tâm đầu ngát hương.
Rồi mai tóc ngả mầu sương.
Mà trong đáy mắt còn vương tháng ngày.
Thuyền hoa đậu bến xuân đời.
Duyên hồng vạn cánh ngập trời tung bay



 



mayngan

Được bạn: ct.Ly đưa lên
vào ngày: 18 tháng 12 năm 2014

Bình luận về Bài thơ "Chiều Mưa Xưa"