nguyênhoang

MỘT CÕI NÀO..


Từ đâu hát..


một lời buồn nghe tha thiết?


Còn nơi sân,


một giọt nắng rụng bên thềm.


Xin góp nhặt,


khẽ máng vào khung cửa sổ.


Thoáng gió về,


ru dỗ giấc thiếp vào đêm.



Cơn mơ đi.. chìm sâu mộng thật êm đẹp.


Vùng bình yên, chập chờn khúc vũ nghê thường.


Từng bước nhịp dẫn đưa hồn, say tan biến.


Cả bầu trời, đâu cũng thấy lắm yêu thương.



Kề bên Em.. giữ ấm nồng đầy hoan lạc.


Bàn tay mơn, trên ngọc thể đó dịu dàng.


Cả một kiếp, suốt đời nầy chung thủy mãi.


Như mây ngàn bay, tựa gió thổi không phai.



Chốn vô thường.. có nhiều người bước qua lại.


Tìm mùa xuân ở đáy vực, sông ngân hà.


Nương mây ngang, ngắm chiếc bóng mờ nguyệt lạnh.


Len gió đi về, giữa nắng nhạt chiều buông.



Nhìn ngày thu.. thân lá vàng khô khóc bám.


Chưa chịu rời còn tiếc nuối, một điều chi?


Qua dòng sông xưa, giờ đây đã bắt cầu.


Cánh chim sáo, không còn bay quên bỏ bạn.



Đứng nơi đây.. ngắm xuống dòng dưng chóng mặt.


Tuổi già hôm nay, mang bịnh thuốc ngập bàn.


Con ngõ bước, thấy quạnh buồn như thiếu nắng,


Ánh mặt trời đã xuống thấp, báo hoàng hôn!



(Tàu ghé bến.. khách lên về miền xa lắm.


Một cõi nào? Có lạnh lắm.. hơn đây không)!


nguyênhoang

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 19 tháng 2 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "MỘT CÕI NÀO.."