nguyênhoang

XIN CHO ĐƯỢC VƠI..


Thượng đế cho vay một kiếp sống.


gắng lòng mà vượt những niềm đau


đường trần qua ngỡ là thiên lý


đâu biết rằng đó chỉ phù vân.


 


Mùa đông khắp ngõ chìm sương trắng.


ấp ủ cho quên những nỗi buồn


của kiếp nhân sinh đón lấy nắng


tự mình hong ấm tiếp dòng trôi.


 


Về lại sông xưa hoà sóng rổi.


buông xuôi quá khứ tích trầm hồn


hoàng hôn may mắn cho hồi chốn


nhuộm bóng vàng khô khoả dấu rơi.


 


Tình yêu Nguyệt lão xe duyên rối.


sợi chỉ tơ hồng đã lệch ngôi


đưa đẩy không sang bờ hạnh phúc


bềnh bồng giữa nắng đổ mưa tuôn.


 


Trăm năm phải lỡ làng phiền muộn.


lạc lõng phương xa sống tháng ngày


lần bước đi về lịm cuối dốc


mơ hồ nghe tiếng nói thân thương.


 


Ai biết nỗi lòng người viễn xứ?


thiên thu thiếu vắng một tình người!


Bao kiếp đất trời cho được vơi..?


ta yêu người yêu mãi không thôi!


nguyênhoang


 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 12 tháng 10 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "XIN CHO ĐƯỢC VƠI.."