Nguyênhoang

CHƯA PHAI..


Sàigòn ngày xưa hai mùa mưa nắng.
đường phố bây giờ khuya vắng người qua,
những ánh đèn soi nhạt nhoà khắp ngã,
rác ngập tràn gió mệt lã thổi tung.
 
Những hàng cây cỗi già đung đưa lá.
đón thu về vàng buông thả rụng rơi,
ngất ngưởng cao quên nhẫm đời mấy tuổi?
Chứng tang thương tiễn bao buổi thăng trầm.
 
Mơ hồ xem chuyện ngàn năm ngắn ngủi.
khi rõ cõi trần một chuỗi khổ đau,
có lúc buồn muốn rời mau chẳng được,
thế gian nầy phải phụ thuộc vòng xoay.
 
Trăng lên cao thủy triều lay sóng rổi.
nhấp nhô xuôi theo gió thổi đẩy đùa,
từ cửa biển lặng lẽ xua tận ngọn,
dừng lại nguồn nghe thấp thoáng lời ru..
 
Loang sáo điệu thông vi vu nhặt bổng.
vút bạt trùng nương hình bóng theo mây,
về thật xa không hồi quay trở bước,
mang hết chân tình víu vướng..chưa phai!
Nguyênhoang
 


 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 20 tháng 12 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "CHƯA PHAI.."