vivi

Đường tình sử


 


Mây đen mang giấu con đường
Lửa tình mạt kiếp, đoạn trường đầy vơi
Tia chớp loà, vỗ mắt người


Non mòn chìm đáy bể đời hư vô
Sông xanh chôn kín đáy mồ
Cây cao đứt mạch dáng khô thấu lòng


Dư âm thấp thoáng ngược dòng
Bến mơ thắp sáng sầu đong não nề
Đường tình lạc nẻo đam mê


Dấu chân mòn mỏi sơn khê lối mờ
Bóng nông phu mắt mỏi chờ
Con đường tình Sử ngủ mơ lưng trời !



Được bạn: HB 09.03.2008 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đường tình sử"