Vivi

Tương tư áo vàng 32


Nhớ xưa Mẹ dệt lụa vàng
Sợi thương chờ đợi, sợi hàn nỗi đau
Bao lần mưa nắng bạc màu
Tơ vàng gió rối nát nhàu tim son
Suối reo núi đứng mỏi mòn
Trông mây mây bạc, trăng non hững hờ
Dù cho mái tóc bạc phơ
Âm thầm Mẹ vá đường tơ ấm nồng
Tấm thân Áo mỏng tươi hồng
Mẹ mong để lại, Mẹ trồng thương yêu
Vivi
Norway 05.5/2009

Được bạn: vdn 13.5.09 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tương tư áo vàng 32"