Vivi

Ngậm sầu lìa Mẹ


Con đi rồi cửa nhà hiu quạnh
Để Mẹ buồn mòn mỏi đợi trông 
Tháng năm dài trấn miền biên ải 
Áo bạc màu trả nợ núi sông 

Rồi một ngày tàn cơn khói lửa 
Đó là ngày xiềng xích chân tay 
Con không về bên vòng tay mẹ 
Mà lại về rừng rú khổ sai 

Chốn lao tù phủ đời lệ máu
Bến tương lai lơ lửng trời xanh
 Lối đi về vực sâu hố thẳm 
Xác thân mòn lau sậy bao quanh
 
Bỗng một chiều được hay tin mẹ
Tìm thăm con trước cổng tù lao
Không gặp mặt đành lau dòng lệ
Mấy năm rồi chỉ gặp chiêm bao
 
Ơi mẹ ơi ! Ngậm sầu vuốt lệ  
Nén thương đau xóa hạt lệ khô 
Non sông bạc con đà lưu lạc 
Xin Mẹ tha, vì mạt vận đồ !

Vivi 
Norway 20.11.2016

 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 20 tháng 12 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Ngậm sầu lìa Mẹ"