Hmhiennhan

Màu tím trong tim





Anh trở lại với thành phố êm thơ,
Góc trời Đà Lạt núi mây hư ảo,
Sườn dốc sương mù nhiều hoa tím nở
Thác bạc , hồ xanh lộng bóng trăng sao.

Nhìn hàng thông rũ tóc trên đồi cao,
Anh xao xuyến vấn vương màu tím nhớ,
Pense'e ,bằng lăng đi vào trang vở,
Thưở học trò hai đứa thường mộng mơ...

Mình trêu đùa , gọi nhau là nhà thơ,
Sao tình cô đọng để bay theo gió?
Nỗi lòng riêng cứ khi mờ khi tỏ,
Muốn trao cho nhau sợ bị hửng hờ

Ngày đó chúng mình quá đổi ngây thơ,
Chuyện tình cảm ngại công khai mở ngỏ,
Thêu dệt chuyện người thứ ba không có,
Để đêm về ôm mộng mị ngu ngơ

Xa em rồi anh trống trải bơ vơ,
Ngút ngàn tâm sự bên hồ Than Thở
Màu tím thủy chung tím chiều hoang vỡ,
Đong sầu trái tim mãi đến tận giờ...

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 26 tháng 2 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Màu tím trong tim"