Hmhiennhan

Buồn Vui Nghề Dạy Học



 


Em hỏi anh chán chưa nghề dạy học?
Chuyện tôn sư trọng đạo đã xa rồi
Xã hội bây giờ bạc bẽo như vôi
Mấy ai nhớ kẻ đưa đò trắng tóc?



Em đã lầm, nghề nào chẳng khó nhọc?
Dạy chữ, trồng người, tình cảm vẫn hơn
Tuổi thơ chân chất như là viên ngọc
Mình vì người trò mới biết công ơn



Có những lúc anh cũng thấy cô đơn
Trước vài kẻ quá tính toan trụt lợi
Nhưng học đường luôn là nơi ký gởi
Những tấm lòng nhân ái đến muôn nơi



Tình thầy trò sáng đẹp như mặt trời
Dẫu dâu bể vẫn nhận ra giọng nói
Học trò anh trước sau không thay đổi
Gieo nhân nào gặt quả ấy em ơi!

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 17 tháng 11 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Buồn Vui Nghề Dạy Học"