RĐinh

Chiếc lá cuối cùng



 


Tiết trời đã trở sang đông
Và rồi chiếc lá cuối cùng đã rơi
Heo may lạnh thấu đất trời
Hoa tuyết trắng xóa bay rơi ngập đường
Hàng cây vất vưởng trơ xương
Đón từng cơn gió dậm trường tạt qua
Có nguời lữ khách phương xa
Đông phong thổi… nỗi nhớ nhà lại dâng
Chỉ là cơn gió bâng khuâng
Mà đem cả nỗi băn khoăn cho người
Nhìn làn hoa tuyết rơi rơi
Thấm lòng lại nhớ nỗi đời tha phương
Mãnh tình gởi lại quê hương
Bước chân lưu lạc mãi vương quê người
Dăm ngàn cách trở trùng khơi
Lòng còn ghi lại khoảng đời quê xa
Đường đời dầu giãi nắng mưa.
Mà sao những kỷ niệm xưa… chẳng nhòa!



 

Được bạn: HB 31.12.2010 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Chiếc lá cuối cùng"