RĐinh

GIÓ MƯA



Gió về gợi lại một mùa
Thời xưa Hạ dến đem mưa thình-lình
Chùng mình một thuở học-sinh
Tránh mưa không kịp phải đành ướt nhem

Ướt người ướt cả chân son
Hồn-nhiên ta bước cung đường tuổi thơ
Xuân tươi nào mãi đợi chờ
Thời-gian cũng thể qua đò sang sông

Dẫu cho tách ngả chia dòng
Giọt mưa ngày ấy vẫn trong trắng ngần
Bây giờ tuổi đã qua xuân
Nhớ người xa cách mà tâm thẩn-thơ

Gió lung-lay góc đợi chờ
Mưa trong tâm biết bao giờ dứt cơn
Gió mưa trời đất vẫn còn
Còn trong ta nỗi vấn-vương một thời

Đường xa xứ lạ người ơi
Rã-rời với những bước đời chân qua
Thương ai lạnh trái tim và
Canh-trường chẳng phủ nhớ xa ngàn-trùng


 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 11 tháng 9 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "GIÓ MƯA"