RĐinh

Cánh phượng rơi



 


Chia tay ve gọi vào Hè
Mắt vương phượng vỹ đỏ hoe sân trường
Khúc đời xếp lại một chương
Em về nẻo ấy còn vương tơ lòng




Chín mươi ngày một hoài mong
Người còn trở lại hay không chung đường
Mộng lòng đem gởi sông tương
Thời gian xa cách canh truờng ngẩn ngơ
Hồn hoang gởi chốn bụi mờ
Trách Hè gây lạc cung tơ phím chùng
Ghé thăm ai, sợ ngại ngùng
Lững lơ đành chịu lạnh lùng cô đơn




Hè nung đỏ cánh phượng hồng
Gió còn hừng hực lòng còn nôn nao
Heo may ơi! Ở phương nào ?
Thu còn hờ hỡng khi nao gặp người.



 

Được bạn: HB 14.05.2011 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Cánh phượng rơi"